Yêu em mà chẳng biết làm sao
Khê đồng
Ngồi đây nhấm nháp cà phê,
Hồn ta lại để đi về đâu đây.
Ta đâu có muốn lây ngây,
Lòng ta có hiểu mấy nầy cho cam.
22-7-1998
Nỗi khổ cái "tâm"
Sợi tơ vương phải cành đào,
Lòng này cũng đã vướng vào ngất ngây.
Loay hoay chẳng biết sao đây,
Dứt ra chẳng muốn, ở đây chẳng là...
Hỏi thăm cũng chẳng dám mà,
Thôi thì đành phải lòng ta ta tường.
Chẵng ai muốn rước tai ương,
Chẵng ai dám bỏ một đường ước mơ.
22-7-1998
Ngồi đây nhấm nháp cà phê,
Hồn ta lại để đi về đâu đây.
Ta đâu có muốn lây ngây,
Lòng ta có hiểu mấy nầy cho cam.
22-7-1998
Nỗi khổ cái "tâm"
Sợi tơ vương phải cành đào,
Lòng này cũng đã vướng vào ngất ngây.
Loay hoay chẳng biết sao đây,
Dứt ra chẳng muốn, ở đây chẳng là...
Hỏi thăm cũng chẳng dám mà,
Thôi thì đành phải lòng ta ta tường.
Chẵng ai muốn rước tai ương,
Chẵng ai dám bỏ một đường ước mơ.
22-7-1998
Đây là thời kỳ mà tôi cảm thấy khó khăn nhất bởi ngay chính mình cũng không biết là nên làm gì và làm như thế nào. Lúc đó thì tôi lo lắng không phải vì cảm thấy chúng tôi còn quá nhỏ để đi xa hơn tình bạn mà tôi sợ mình chỉ là kẻ ảo tưởng và hiểu nhầm tình cảm cô ấy dành cho tôi. Tôi hiểu là còn quá sớm để nói điều gì đó nhưng liệu im lặng có phải là giải pháp nên làm hay không?
Chủ đề:
Nhật ký của tôi,
Thơ của tôi,
Mối tình đầu,