Đang tải dữ liệu...

Thơ kinh khủng

Ngày 13 tháng 7 năm 2008 0 bình luận Trương Chương Dương


Em đi ra ruộng
Em bước trên đường
Em rớt xuống mương
Em thương quần áo
Em tháo nó ra
Em la làng xóm



Một bài thơ còn trên cả sự kinh khủng nhất mà một bài thơ có thể mang lại, đây là bài thơ mà tôi làm khẩn cấp trong tiếng thực hành về vần và luật bằng trắc trong thơ. Lớp chúng tôi đã học 4 tiết (2 ngày) liên tục về bài này trong khi chương trình chỉ yêu cầu nửa tiết. Ban đầu chỉ định lướt qua như các bài học khác nhưng khi thấy lớp tôi đồng loạt xin được học lại bài này và rất nhiều bài thơ được tung lên bục giảng (thơ của ai người ấy tự lên bục giảng và đọc cho mọi người nghe) nên cô giáo đã đồng ý tăng gấp 4 lần thời lượng của bài thực hành làm thơ từ 0,5 tiết lên 4 tiết nhưng vẫn chưa thoả mãn được nhu cầu thơ văn của lớp tôi. Và bài thơ này là bài thơ đầu tiên được đọc, một bài thơ đã khiến cả lớp cười như nắc nẻ.
Chủ đề: Nhật ký của tôi, Thơ của tôi,
Đang tải dữ liệu...