Theo những cánh thư xa
Khi Nguyệt đã vào nam sinh sống, chúng tôi viết rất rất nhiều những lá thư cho nhau, tuần nào tôi cũng gọi điện vào nói chuyện với cô ấy tuy nhiên những lá thư vẫn là phương tiện mang hầu hết những tâm sự của chúng tôi. Trên mỗi lá thư, ngoài con tem dán ở góc phong bì tôi còn ghi vào mặt sau ngay vị trí đối diện với con tem những câu thơ mà sau khi viết thư xong tôi vừa ngẫu hứng sáng tác. Những câu thơ đó lúc như một dấu hiệu không thể nhầm lẫn được trên lá thư của tôi, những câu thơ này tôi không chép chúng vào cuốn sổ nào cả, một số tôi phóng tác trực tiếp mà không cần bản nháp, một số khác thì tôi ghi nháp ở đâu đó và sau khi gửi thư cho cô ấy xong tôi cũng huỷ bản nháp luôn, chính vì vậy dẫu mỗi lá thư có một bài thơ khác nhau nhưng nay thì tôi còn giữ lại không nhiều, chỉ một vài bài làm nháp trong tập học là tôi còn lưu giữ được. Sau khi chúng tôi chia tay nhau, tôi đã chép lại những bài còn lại ấy vào cuốn sổ của tôi, và nay tôi xin chép thêm một lần nữa lên blog của mình.
Kẻ ra đi tính tháng kể năm Người ở lại đếm từng giây từng phút »»»»»»»» Hỡi người ơi thời gian kia lạ quá Khi nhanh vù khi chậm chạp đi qua Bởi vì sao? Vì khoảng cách giữa chúng ta Quãng đường ấy, thời gian kia hai ngả »»»»»»»» Con tem ơi ngươi nằm nguyên một góc Mà lạ sao chở đặng cả thiên hà Bao dòng chữ như bao hành tinh lạ Ngắm từ xa ta mơ ước tới gần »»»»»»»» Trong không gian bao hành tinh bí ẩn Sao mắt ta chỉ thấy một mặt trăng Một hành tinh dịu hiền nhưng xa thẳm Ước một ngày ta tới gặp chị Hằng. »»»»»»»» Bồ câu trắng .... (Đoạn thơ này đã bị nhoè và tôi không còn đọc được nữa) »»»»»»»» "Tháng ngày ơi sao ngươi trôi nhanh quá!" "Thời gian ơi sao ngươi chẳng cựa mình!" Lời than ơi sao ngươi bay bay mãi Để cho ta phải đợi thời gian! »»»»»»»» Gửi lá thư đi cùng bao nhiêu hi vọng Về tận đâu ta ghi những nỗi lòng Phương nam đó, gần thôi những cách biệt Xa muôn trùng sông núi và thời gian. »»»»»»»» Hãy cười lên! Cuộc đời không nước mắt Nhớ ngày xưa ngày vui vẻ mà vui Ngày ngày đến mặt trời qua cửa sổ Xưa ta đi, nay ta bước, tương lai cười. »»»»»»»» Vạn ngày qua ta vui vẻ bên nhau Sự xảy đến, thuyền bỗng rời bến cũ Như mùa xuân mà mai vàng ủ rủ Ý niệm ơi ta mong chẳng có mi. »»»»»»»» Ngày hôm nay ta bước từng bước nhỏ Mai đến gần ta lặng lẽ quay lui. Ở nơi đây, mà ai ở nơi nao Đâu còn nữa ánh bình minh xưa cũ »»»»»»»» Ai ra đi để ai lại hững hờ Có thấy chăng ngọn gió kia vẫy gọi Nhớ mùa thu tiếng trống trường vọng mãi Không biết rồi thu mới có gọi không? »»»»»»»» Từ nơi đây cất từng bước ra đi Bay bay mãi về nơi ánh sáng Có biết không: gió Lào ngừng thổi Thu chẳng sang, đông đến lại thêm buồn »»»»»»»» Từng ngày qua ta chờ đợi thư xa Phút giây đó sao mà lâu đến thế Từng tích tắc quen quen nghe não ruột Giây phút này ta đâu muốn có mi! »»»»»»»» Người ra đi có nhớ người ở lại Bồ câu bay có nhớ đường về Hỡi ai ơi! Đừng phai theo năm tháng Chốn quê nghèo còn có kẻ chờ mong. »»»»»»»» Em ngồi mà đếm thời gian Anh ngồi nhìn tới hướng nam chờ hè. Hè ơi nhanh tới nghe hè Ve ơi mau đón em về với ta »»»»»»»» Phương xa kia nơi ngày ngày hướng đến Nam - trung gần mà chẳng thể gặp nhau Yêu từng lá thư, từng dòng chữ nhỏ Thương mãi hoài những nét mực thân quen »»»»»»»» Ngồi ngắm trăng soi lại nhớ trăng Nhớ hoài cái thủa suốt tháng rằm Có em bên cạnh làm trăng sáng Trăng của lòng anh. »»»»»»»» Tình yêu là những gì bất chợt Lúc đang yêu mà chẳng biết đang yêu Tình yêu nhẹ như sương ban sáng Sương tan rồi mà vẫn thấy long lanh »»»»»»»» Những quyển sách chỉ còn vài trang cuối Vở dày kia chỉ còn lại mấy tờ Lá phượng xanh đang nẩy chồi màu đỏ Giờ xa nhau đang ngắn lại từng giây |
Chủ đề:
Thơ của tôi,
Mối tình đầu,