Tập thơ của Diệu Linh - Kỷ niệm
Tuổi học trò của tui mơ mộng, lãng mạng không chỉ được ghi dấu qua các bài thơ a ma tơ của tui-không là thi sĩ nhưng đượm chất học trò, mà đã trở thành ký ức không thể nào quên được-gần gũi dù đã thật xa-để nhớ mỗi lần buồn-để vui mỗi lần nhớ.
Phượng nín lặng để hè qua vội vã Bàng im hơi giờ cất tiếng reo mừng Ngày khai giảng tưng bừng như ngày hội Áo trắng ai bay thấp thoáng giữa sân trường. Cái nắm tay vội vàng ai siết chặt Tựu trường hay ấm nóng những tình thân? Bỗng sân trường vỡ òa trong ký ức Bạn bè đây trở lại. Bạn bè đây. Những nụ cười giưof trao nhau chẳng giữ Ánh mắt nào tha thiết gửi trao ai Cùng nhặt những lá bàng thương nhớ Khắc tên ta, tên lớp, tên trường. Lá bàng đó làm sao kể nổi Kỷ niệm nhiều vẫn ước đầy hơn Những cánh cửa hè im lìm mong nhớ Giờ lách cách hòa tiếng rộn ràng Tay sờ nắm những ô cửa nhỏ Thấy run run bao xao xuyến trong lòng. Hành lang nhỏ tràn niềm hạnh phúc Những bước chân in dấu tháng ngày Ấm nóng lạ tiếng giảng bài thân thuộc Mỗi thầy cô. Ôi, nhớ lắm mỗi thầy cô! Trò ngồi đó, thầy cô trên bục giảng Đằm thắm trao nhau những tình cảm ngọt ngào Lưu luyến lắm bao tháng ngày hội lớp Tiếng guốc kêu sao dội mãi một miền xa. Thượng đế đã làm ra Trái đất Và không quên để lại những thiên thần. Lớp học có bao nhiêu nàng tiên nhỏ Nên có phải là thiên đường giữa Trái đất này không? |
Chủ đề:
Kỷ niệm cấp III,
Thơ sưu tầm,
Thơ của Diệu Linh,