Đang tải dữ liệu...

Nhớ

Ngày 9 tháng 7 năm 2008 0 bình luận Trương Chương Dương
Nhớ

Hôm nay bỗng nhớ bạn ta,
Ngồi đây tư lự dật dà nhớ xưa.
Ngày xưa dù nắng dù mưa,
Mỗi ngày một buổi chân đưa đến trường.
Mỗi ngày lần gặp bạn thương,
Giờ thì quá khứ đương còn hỡi chăng.
Lâu lâu đến gặp, dẫu rằng...
Nhưng mà ai hỡi, có bằng ngày xưa.

12-6-1998


Có thể bài thơ không mượt mà đằm thắm và da diết như những bài thơ tình cho lắm, cũng có thể tình cảm giữa hai đứa mình lúc đó chưa lớn như những tình yêu vĩ đại, hay chí ít thì những nhiều tuổi hơn chúng mình đều nói như vậy. Mà cũng có lẽ vì nỗi nhớ về em trong anh không phải dễ gì diễn đạt được bằng lời nên vần thơ khó bề trọn vẹn. Hơn ai hết anh thấu hiểu lòng mình khi vắng bóng hình em vào mỗi buổi hằng ngày, những tháng nghỉ hè thật vô cùng đáng ghét! Không còn bên nhau được nhiều như trước, không có cả những buổi tan trường mình sóng bước bên nhau. Đâu thể ngày ngày anh lên nhà em đều được, bởi chúng mình còn có trước có sau. Vậy đó thời gian, có lúc tưởng thật mau, mỗi lần anh bên em chỉ ước có phép màu cho thêm từng giây từng phút. Mà tại sao vẫn cứ trôi vun vút, để chia tay rồi mà quyến luyến chẳng chịu xa. Cho giờ đây, một mình anh ngắm những giọt mưa sa ,và lòng nhớ về nơi xa tít ấy! Dõi mắt theo dẫu rằng không thể thấy, một bóng hình biết mấy nhớ nhung.

Vậy đó em ơi! Đâu dễ gì viết nên được tấm lòng, chỉ bằng những dòng thơ ngày ấy.

Nhớ lại và viết thêm vào ngày 8 tháng 7 năm 2008.
Chủ đề: Nhật ký của tôi, Thơ của tôi, Mối tình đầu,

Các bài trước

Đang tải dữ liệu...