Đang tải dữ liệu...

Mái trường xưa

Ngày 7 tháng 7 năm 2008 0 bình luận Trương Chương Dương
Mái trường xưa

Sau bao năm xa cách,
Nay trở lại trường xưa,
Gặp thầy cô giáo cũ,
Ngồi trên dãy ghế xưa.

Dưới tán bàng rợp bóng,
Nhớ kỷ niệm đã qua,
Khi còn là quỷ sứ,
Lú tuổi nhỏ còn thơ.

Người nhỏ như quả bí,
Thế mà khoẻ lạ kỳ,
Dám khiêng cả bàn ghế,
Để làm trận chiến tranh.

Khi ngày xưa còn bé,
Mà dám trèo cây cao,
Thử làm quân đổ bộ,
Nhảy dù xuống Điện Biên.

Ôi ngày xưa ngày xưa,
Sao mà tươi đẹp thế,
Ôi ngày xưa ngày xưa,
Giá ngày xưa còn mãi.

3-3-1998


Bài thơ này tôi làm khi đi ngang qua trường cũ, nơi mà tôi từng học lớp một ở đây. Bấy giờ ngôi trường này không còn dùng để dạy học nữa do xã đã xây một ngôi trường mới khang trang hơn ở nơi tiện đi học hơn, lúc tôi quay lại thì ngôi trường chỉ còn trơ hai phòng trống, một vài cái ghế gãy, phòng học thậm chí còn không còn cửa nữa. Về mặt thời gian tôi không có nhiều với ngôi trường này bởi học xong lớp một là gia đình tôi chuyển lên thị trấn sinh sống và tôi cũng chuyển lên trường của huyện để học, nhưng về mặt kỷ niệm thì nơi đây thật sự là nơi vô cùng gắn bó, ở đó tôi có nhiều người bạn rất thân, cùng chơi với nhau những trò con trẻ từ khi còn chưa biết mặc quần, và cũng ở đó lần đầu tiên tôi biết ê a đọc bài.
Chủ đề: Nhật ký của tôi, Thơ của tôi,
Đang tải dữ liệu...