Lên cấp III nào đâu ai có biết!
Lên cấp III nào đâu ai có biết!
Ngơ!
Đã cùng trường sao còn chung một lớp Sao lại còn cùng một dãy với nhau Sao khi học cứ vu vơ ánh mắt Làm mắt ai bối rối gặp mắt ai! Chỉ tại cô phân chỗ ngồi không đúng Chỉ tại thầy sắp một lớp cùng nhau Chỉ tại ấy cứ nhìn về phía ấy Vì thầy cô hay đi lại phía này. Tại bài khó phải gặp nhau để hỏi Tại chung đường nên đi học cùng nhau Chỉ tại ấy cứ làm ngơ không biết! Chỉ tại mình...Tại mình ngốc quá thôi! |
Nếu không nói ra thì chắc chắn không ai hiểu bài thơ này được tôi viết dành tặng ai, ngay khi được đọc trước cả lớp và mọi người cũng gặn hỏi về cô gái trong thơ nhưng cũng không ai biết được thực sự tôi đã dành bài thơ này cho người nào. Chỉ có tôi và cô ấy là biết được đâu là hai ánh mắt đã được nhắc đến trong bài thơ. Người tôi nhắc đến trong bài thơ này là Sao Mai. Thật ra tôi không nhìn cô ấy mới là lạ, thứ nhất cô ấy rất dễ thương, bất kỳ anh con trai nào cũng sẽ dừng ánh mắt ở vị trí của cô ấy ít nhất ba phút trước khi đưa đi chỗ khác, mà họ cũng chỉ thôi nhìn vì sợ bị phát hiện nhìn trộm chứ không phải là thôi không muốn nhìn nữa; thứ hai là cô ấy ngồi trên tôi ba dãy bàn và hơi chếch về bên phải, một vị trí rất thuận lợi để ngắm cô ấy :D, và cũng chính vì thế ánh mắt của tôi thường xuyên đụng phải đôi mắt lúc nào cũng long lanh của Sao Mai. Và cũng như bất kỳ một anh con trai hay nhìn trộm nào, tôi luôn hết sức lúng túng mỗi lần bị bắt gặp như vậy. Và ngay khi nghe xong những câu đầu tiên cô ấy hiểu là bài thơ dành riêng cho mình dù đang được đọc trước lớp.
Và bài thơ này cũng không làm thay đổi nhiều mối quan hệ giữa chúng tôi, sáng sáng tôi và Sao Mai vẫn cùng hẹn đi học chung, cuối giờ vẫn đi về cùng, và chúng tôi vẫn luôn là những người bạn tốt của nhau.
Chủ đề:
Nhật ký của tôi,
Thơ của tôi,