Kỷ niệm điểm 0 môn sử
Cố lên em học cố lên em nhé! Chớ mơ về những ngấp nghé ngoài kia, Học để mai không muộn màng hối hận Học thành tài, sau này sướng nghe em! Học chăm đi, đừng quay tài liệu nữa Học vì mình, đâu vì điểm em ơi! Ta đứng dậy, nộp thầy tờ giấy trắng Để ngày mai, ta biết, ta chăm. Thế nghe em! Đừng một lần lỡ cóp Vì sau này vẫn những tiết kiểm tra, Và biết đâu, một lần rồi mãi mãi Điểm cao về nhưng em biết chi em! Em biết chăng! Thầy cô buồn lắm lắm! Công sức mình bay theo gió theo mây, Dòng phấn trắng không làm cho bảng trắng Thành bụi mù, tất cả hoá hư vô. |
Tôi làm bài thơ này trong một tiết kiểm tra một tiết môn sử. Hôm đó thầy bước vào và yêu cầu kiểm tra một tiết đột xuất, ngay sau khi chép xong đề bài và tờ giấy kiểm tra và ghi hai chữ "Bài làm" tôi đem bài lên nộp mà không ghi thêm bất kỳ một dòng nào khác. Thật ra không phải tôi không làm được bài mà tôi làm vậy vì một lý do khác, bởi tiết đó không phải là tiết kiểm tra vì nguyên tắc là khi có kiểm tra một tiết giáo viên phải thông báo trước một tuần và không được kiểm tra đột xuất như vậy, thứ hai nữa là thầy giáo bước vào phòng trong trạng thái ngà ngà với hơi thở đầy mùi rượu, tất nhiên là thầy cũng muốn tránh cho lớp khỏi một tiết học khó chịu bằng một tiết giải lao với bài kiểm tra cho có lệ nhưng tôi không chấp nhận chuyện lên lớp với ma men như vậy, và nộp bài ngay sau khi chép đề là cách mà tôi phản ứng lại với thầy. Trong suốt thời gian trống còn lại, thấy bè bạn cắm cúi chép và lật tài liệu thì tôi tức cảnh mà làm nên bài thơ này, vừa có ý nhắc nhở mọi người vừa nói về điểm 0 sắp tới của mình. Tuy nhiên sau đó thì phản ứng của tôi được thầy xí xoá, điểm của bài kiểm tra hôm đó không được tính vào chương trình nên tôi không có quả trứng nào vào thành tích học tập cả.
Chủ đề:
Nhật ký của tôi,
Thơ của tôi,
Kỷ niệm cấp III,