Ghen (*)
Lá thu vàng không vô tình rơi trên giấy Chẳng vô tư ánh mắt ngắm người ta! Không lời nói nhưng làm ai bối rối Chẳng nụ cười mà lòng lại nao nao. Ta biết chứ, ánh mắt hờn dỗi ấy Cũng có khi ánh lên chút ghen tuông Nhưng đẹp lắm bởi màu tươi của ớt, Chút dịu dàng có xen lẫn nồng cay. Không vô tình cũng chẳng như cố ý Tôi vô tư chọc giận người ta Cho ánh lửa bùng lên trong ánh mắt. Hạnh phúc nhiều khi người ấy cũng ghen. |
Chủ đề:
Nhật ký của tôi,
Thơ của tôi,
Kỷ niệm cấp III,
Mối tình hai,